Tô Yểu Kính hiểu rồi.
Người khác gọi nàng là “Ê”, tức là hiện tại nàng không có tên, cũng không được coi trọng. Như vậy, đoạn thời gian này hẳn là lúc nàng vừa được Lê Đoạt Cẩm nhặt về – cũng chính là khi nàng vừa bước vào thế giới đầu tiên.
Nắm rõ rồi, Tô Yểu Kính đứng dậy, lặng lẽ bước vào trong mưa.
Lúc này Thiền Ngọc mới siết chặt khăn tay, cố giữ bình tĩnh, cầm dù đi theo phía sau, ánh mắt nhìn nàng đầy phức tạp.
Đây là nữ tử mà Thế tử gia nhặt về trên đường mấy hôm trước.
Thiền Ngọc nhớ rất rõ đêm hôm đó. Khi nữ tử này xuất hiện, đầu tóc rối bời, lá khô dính đầy người, toàn thân ướt sũng dưới cơn mưa lớn, nom chẳng khác nào u linh trong đêm. Xe ngựa suýt nữa đụng trúng nàng, nàng quỳ rạp trên đất không nói tiếng nào, chỉ có tiếng mèo kêu thảm thiết vang lên bên tai khiến người nghe dựng tóc gáy.
Người trong phủ đều nói nàng là điềm gở, nhưng Thế tử gia lại cố chấp đưa nàng về phủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play