Trước mắt Tạ Lăng tối sầm lại.
Tưởng rằng đã tính toán chu toàn, đề phòng khắp nơi, không ngờ vẫn có kẽ hở. Hơn nữa, người đó thậm chí đã đến gần tận đầu giường nàng, vậy mà nàng hoàn toàn không hay biết.
Nghĩ đến sáng nay, khi tỉnh dậy không thấy bóng dáng kẻ biến thái kia, nàng còn ngỡ mình đã may mắn thoát nạn, trong lòng mừng rỡ không thôi. Giờ phút này, Tạ Lăng chỉ hận không thể đấm cho mình một quyền, lại mắng lớn ba tiếng: đồ ngu ngốc.
“Cô nương, người sao vậy?” Hoàn Sinh đứng bên vốn đang nói chuyện bình thường, thấy sắc mặt Tam cô nương đột nhiên trầm xuống, tựa như có thể nhỏ ra nước, liền dè dặt cất tiếng hỏi.
Tạ Lăng giấu tay ra sau lưng, siết chặt khăn trải giường, ngẩng mắt nở nụ cười với Hoàn Sinh: “Không có gì. Hoàn Sinh, ngươi lui ra ngoài một chút, ta muốn thay y phục.”
“Vâng ạ.”
Sau khi Hoàn Sinh lui ra, Tạ Lăng hít sâu một hơi, tay run run mở lá thư bị nhét dưới gối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT