Thanh Nhi đứng bên cạnh, cũng nhìn thấy bức họa kia.
“Đây là bút tích của điện hạ, đúng không?”
Sầm Minh Ế vẽ? Hắn vì sao lại vẽ ra A Kính?
Ngón tay Tô Yểu Kính khẽ run, nàng cuộn bức tranh lại, giữ chặt đầu ngón tay, đặt bức họa lên hai đầu gối, giọng bình tĩnh hỏi Thanh Nhi: “Ngươi biết bao nhiêu chuyện về công chúa Minh Châu?”
Đột nhiên nhắc tới công chúa Minh Châu khiến Thanh Nhi có phần sững sờ. Nàng ngẫm nghĩ một lúc mới đáp: “Điện hạ rất thương yêu công chúa Thập nhị. Khi còn nhỏ, công chúa thân thể yếu ớt, dễ sinh cáu, thường xuyên khóc lóc không ngủ được. Điện hạ còn hay tự mình dỗ dành. Sau này tuy giao lại cho ma ma chăm sóc, nhưng tình cảm giữa hai người vẫn rất thân thiết.”
"Ma ma..." Tô Yểu Kính khẽ nhẩm lại.
Minh Châu khi còn nhỏ thường quấy khóc, nếu khiến cả cung đều nghe được, vậy chắc chắn không phải chỉ là trẻ con khóc nháo bình thường. Rất có thể là mức độ nghiêm trọng đến mức làm tổn hại thân thể. Thế nhưng Minh Châu lại có thể ngủ yên trong vòng tay Tạ Lăng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT