Nghe nói ngàn đèn hoa đăng sẽ sáng rực cả kinh thành, người người tụ hội, cảnh tượng vô cùng náo nhiệt. Theo lẽ thường, Tạ Lăng nên dẫn theo thêm vài gia nhân khỏe mạnh đi cùng, nhưng được thả ra đã là chuyện không dễ, nàng nào dám mở miệng đòi hỏi thêm?
Dù có nói ra, phần nhiều cũng chỉ nhận lại ánh mắt lạnh lùng và cánh cửa đóng sầm mà thôi.
Tạ Lăng cắn môi, quyết tâm, chỉ dẫn theo một mình Hoàn Sinh ra ngoài.
Nàng thuê một cỗ xe ngựa, cùng Hoàn Sinh ngồi bên trong. Cả hai đội mũ có rèm che kín, đi đến đoạn sông đào ven thành.
Nơi ấy quả nhiên người đến người đi, cảnh tượng rộn ràng, phồn hoa hiếm thấy.
Vừa xuống xe ngựa, Tạ Lăng đã vén nhẹ rèm che, đôi mắt tò mò đảo quanh, đâu đâu cũng mới mẻ lạ lẫm khiến nàng không ngừng trầm trồ.
Vừa xoay đầu, liền trông thấy một người đàn ông đầu trọc mặc áo cà sa, cánh tay trần, từ miệng phun ra một luồng lửa, thiêu cháy cây đuốc trước mặt!
Hoàn Sinh hoảng hốt che tai thét lên, nhưng xung quanh lại vang lên tràng vỗ tay tán thưởng. Hóa ra chỉ là trò xiếc mà thôi.
Tạ Lăng bật cười thành tiếng, gương mặt rạng rỡ, khiến Hoàn Sinh kinh ngạc vô cùng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play