“Từ khi tri châu Lộc Thành xảy ra chuyện, mấy tòa thành nhỏ ở biên cảnh đã hỗn loạn một thời gian.”
Người đối diện với Lục Minh Hoán khoác quan phục màu trầm, chậm rãi nói: “Các ngươi bên đó rốt cuộc định liệu ra sao, cũng nên sớm báo tin cho rõ.”
Sắc mặt Lục Minh Hoán vẫn bình thản, ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn, phát ra những tiếng lách cách khô khốc, nhưng miệng không nói một lời.
Người này là tổng đốc Huyền Ưng Kỵ, từng là đồng liêu với phụ thân hắn. Nay Lục tướng quân đã lui về sau, giao hết quyền binh cho con trai. Tổng đốc này tuy chức cao quyền trọng, song đối với Lục Minh Hoán vẫn khách khí, lễ độ.
Một phần là vì năng lực của Lục Minh Hoán. Nhưng Lục Minh Hoán biết rõ, không chỉ có vậy.
Tổng đốc vẫn giữ trong lòng suy nghĩ về thế tử Bình Viễn vương.
Năm ấy, Lê Đoạt Cẩm thân chinh quét sạch tam quân phương Bắc. Bất kể thân thích hay xa lạ, phàm là ai từng phản bội Bình Viễn vương đều bị chém đầu, ném xác xuống đầm Lộc Lâm, để an ủi vong linh người cha đã khuất. Đồng thời cũng dứt khoát xóa sạch cái danh “phản tặc” đè nặng lên họ Lê.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT