Vốn dĩ Tạ Lăng còn có chút lo lắng, việc Sầm Minh Ế lui tới chỗ này liệu có để lại dấu vết gì, dễ bị người khác phát hiện hay không.
Thế nhưng trong Tạ gia dường như không một ai nhắc đến chuyện này.
Tạ Triệu Dần và Tạ An Ý suốt ngày bận rộn, chỉ vào lúc cơm chiều mới có thể thấy được bóng dáng.
Bữa tối cả nhà đều bị gọi đến cùng dùng bữa, trên bàn cơm, hiếm khi Tạ Triệu Dần buông đũa, chủ động phá lệ lên tiếng, nói vài câu quan tâm với các con.
Cảnh tượng ấy thật sự rất hiếm có. Đến cả Tạ Hoa Nùng cũng cảm thấy hơi không tự nhiên, xoa xoa cánh tay, cùng Tạ Lăng trao đổi ánh mắt.
Tạ Lăng thật ra cũng không khó hiểu. Dưới trận gió xoáy này, làm gì còn trứng nào lành. Đến cả hoàng thất cũng long trời lở đất, huynh đệ nối nhau bị gạt khỏi ván cờ, thì một gia đình nhỏ như nhà bọn họ, Tạ Triệu Dần làm gia chủ, sao tránh khỏi hoảng hốt bất an.
Tạ Lăng liếc nhìn mọi người một vòng. Sắc mặt Tạ An Ý và Tạ Hoa Nùng vẫn bình thường, không có gì khác lạ. Chỉ có Tạ Hoa Giác người thường ngày luôn thích thể hiện trước mặt Tạ Triệu Dần lại trầm mặc khác thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play