Hôm sau là ngày nghỉ, Thẩm Thụy Vũ ẩn mình trong phòng cả nửa ngày cũng không bước ra cửa.
Mãi cho đến khi hạ nhân tới truyền cơm trưa, hắn mới dùng nước lạnh tạt vào mặt, chân tay cứng đờ mà bước ra ngoài.
Tiểu viện người ít, lại thêm tính tình Ngọc Hạp tiêu dao phóng khoáng, không thích gò bó. Gặp ngày nắng đẹp, nàng đều dọn cơm ra bàn đá dưới tàng cây dùng bữa.
Lúc Thẩm Thụy Vũ đi ngang qua, đồ vật trên bàn đá vẫn chưa được thu dọn.
Thì ra trước đó Ngọc Hạp kéo mấy nha hoàn và sai vặt chơi xúc xắc, trải một tấm giấy lớn trên bàn, bên trên chia ô vuông, đặt vài quân cờ, dường như xúc xắc đổ bao nhiêu, quân liền đi bấy nhiêu bước.
Thẩm Thụy Vũ vừa liếc thấy tấm bàn cờ ấy, sắc mặt liền trở nên khó coi, tức thì vung tay hất sang một bên, một tay nắm thành quyền chống nơi khóe môi, một tay nhíu mày quát khẽ:
“Mau thu dọn đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT