Vĩnh Xương bá bị bọn khất cái chặn đường cướp bóc, chuyện này dù có cố che đậy đến đâu cũng rất nhanh truyền khắp kinh thành, bởi khi ấy người qua lại tận mắt chứng kiến không ít.
Tạ Lăng tự nhiên cũng nghe được tin tức.
Lúc đó nàng đang cắm hoa, kết quả nhìn thế nào cũng giống như trò chơi tay vụng của một đứa trẻ ba tuổi, không chút mỹ cảm, đành tức giận từ bỏ. Nào ngờ vừa quay đầu đã nghe tiếng đám tỳ nữ ở gần đó ríu rít bàn tán. Nàng vô tình nghe được mấy câu, liền nhíu mày, gọi một tỳ nữ tới hỏi kỹ.
Vốn dĩ nàng không quan tâm mấy chuyện đồn thổi nhàn rỗi, người bên dưới cũng vì thế mà chẳng mấy khi đem việc này kể với nàng. Nhưng hôm nay nàng chủ động hỏi, tiểu tỳ nữ cũng không giấu giếm, biết gì nói nấy.
Tạ Lăng nghe đến đoạn đám khất cái phá xe của Tấn Pháp, nhưng lại không cướp thứ gì, liền cảm thấy có gì đó không ổn. Tiểu tỳ nữ kia lý giải rõ ràng:
“Chuyện đó cũng chẳng lạ. Bọn khất cái hoang dã thì biết gì là ngọc ngà châu báu, chúng chỉ nhắm vào đồ ăn. Ai mà ngờ trên xe Tấn đại nhân toàn là đồ quý giá, không một miếng bánh cũng chẳng hạt gạo, nên bọn chúng cho là đồ bỏ đi, đập hết cho hả giận thôi.”
Tạ Lăng nhíu mày càng lúc càng sâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play