Trong buổi tiệc náo nhiệt ấy, giữa đám đông tới lui tấp nập, có một thiếu niên tuổi xấp xỉ với Lâu Vân Bình lại đứng đó một mình, trông lẻ loi đến khác thường. Nàng không khỏi sinh lòng hiếu kỳ, lặng lẽ quan sát một hồi, phát hiện không có ai đến gần bắt chuyện với hắn, bèn chủ động bước tới.
Thiếu niên nọ nghe tiếng bước chân nàng tới gần, ngẩng đầu nhìn lên. Đôi mắt hắn tròn tròn, đuôi mắt hơi xệ, cả khuôn mặt không hề biểu lộ gì rõ ràng, vậy mà vẫn khiến người ta có cảm giác uể oải buồn bã, giống như một con chó lớn chẳng buồn vẫy đuôi.
Lâu Vân Bình đoán hắn hẳn là một trong những vị khách được đưa đến, giống như nàng, bởi vì xa lạ với nơi này nên mới lặng thinh không nói lời nào.
Nàng cất tiếng:
“Ngươi cũng đến Tấn phủ chúc mừng phải không?”
Thiếu niên thoạt nhìn như người không dễ gần, Lâu Vân Bình cũng chỉ là buột miệng hỏi thử, lòng nghĩ nếu hắn nổi nóng thì mình lập tức tránh đi là được. Không ngờ, thiếu niên nọ trầm ngâm giây lát, rồi khẽ cười, lười biếng đáp:
“Phải. Còn ngươi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT