Độ này đứa nào trong nhóm cũng đóng cửa cách ly với thế giới bên ngoài vì sấp mặt sách vở. Còn hai môn nữa là tôi thi xong nhưng có một vài khoa đã thi xong trước rồi, một vài khoa khác thì thi xong muộn hơn khoa tôi như Kỹ thuật với Y dược. Vậy nên chẳng ai trong nhóm chúng tôi rảnh rang mà í ới với nhau.
Còn thằng Phum, mỗi ngày tôi nói chuyện với nó được cỡ mười phút, ngoài ra thì chỉ nhắn tin. Ai mà nghĩ mấy người đẹp trai lạnh lùng như nó không biết trêu ghẹo là gì thì nhầm to rồi nhé, thằng Phum nó là chiến thần luôn.
“Đọc sách khuya coi chừng lùn đi đấy, hahaha.”
“Nhớ nghỉ ngơi nữa đấy Lùn, tao chưa muốn thấy vợ mình thành con gấu trúc đâu. ^^”
"Nhớ mày quá, Chú Lùn.”
“Tập trung ôn bài vào nhé tình iu (Cấm cười, này này đã bảo là đừng có cười mà):D”
“Thằng hâm này” - Tôi thầm chửi chủ nhân của những tin nhắn kia. Nó bảo là không được cười nhưng mà đọc mấy tin nhắn như thế thì bảo tôi ngưng cười sao được. Tôi đang phân vân nên nhắn lại hay nên gọi lại cho nó một tràng đây. Nên gọi thì hơn. Tôi ngay lập tức đóng lại cuốn giáo trình Lịch sử mỹ thuật phương Đông mà tôi đã đọc đi đọc lại hai lần rồi bấm điện thoại gọi cho Phum.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play