Nhiều năm không gặp, lúc nhìn thấy Tạ Sùng, Vân Mạc có chút cảm giác như đã trải qua một đời người.
Trước đây ở Thượng Kinh, Tạ Sùng là một trong số ít bạn bè thân thiết với hắn.
“Tạ Sùng, đã lâu không gặp!” Vân Mạc chủ động giục ngựa tiến lên chào hỏi.
Tạ Sùng đánh giá hắn từ trên xuống dưới, cười lớn: “Đúng là đã lâu không gặp! Không ngờ ngươi vẫn còn sống!”
“Ngày trước ở Thượng Kinh, số người muốn nhà họ Vân chết chỉ sợ không ít! Ngươi không phải ghét nhất là mấy kẻ võ biền sao? Sao giờ cũng dẫn binh, hơn nữa xem ra chức quan này không nhỏ nhỉ?” Vân Mạc nhếch môi cười, đầy vẻ cợt nhả.
Tạ Sùng giơ hai tay, khoe bộ giáp sáng bóng trên người: “Chính tay bệ hạ phong cho ta chức Kiến Vũ Tướng Quân, thế nào?”
Nhìn thiếu niên từng sống trong nhung lụa, nay ngồi trên lưng ngựa cao lớn, dáng vẻ cứng cáp như cây tùng, khí thế mạnh mẽ như ánh mặt trời, ánh mắt đầy quyết đoán, Vân Mạc gật đầu hài lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT