“Tô lão gia nói gì vậy?” Triệu lão thái thái hỏi.
Lâm Thược ghé sát vào tai bà, nhỏ giọng nói: "Tô gia cất giấu lương thực ở trang trại ngoại thành, Tô lão gia muốn chúng ta đi cùng bọn họ, buổi tối cũng có thể nghỉ lại trang trại.”
“Lương thực có nhiều không?” Hai mắt Trương Ngọc Hoa sáng lên.
Lâm Thước lắc đầu, nói: "Hạ nhân Tô gia nói, trước đó có rất nhiều lưu dân tụ tập ở ngoại thành Ấp Thành, hiện tại vẫn chưa biết trang trại đó có bị người ta xông vào hay chưa, bọn họ sợ đi cùng Tô lão gia sẽ bị liên lụy nên không dám rời khỏi thành.”
“Lương thực có nhiều không?” Triệu lão thái thái chỉ quan tâm đến điều này.
Lâm Diệc Nam nói: "Đi xem là biết.”
Tuy nhiên, trong lòng nàng cũng không ôm hy vọng gì nhiều, lưu dân nhiều như vậy, ai có thể ngăn cản nổi những kẻ đói đến phát điên kia, không đào lên ba thước đất đã là may mắn lắm rồi.
Đoàn người thôn Lâm gia dưới sự dẫn đường của gia nhân Tô gia chậm rãi rời đi.
Rời khỏi thành, trời cũng dần tối.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play