Dù sao, bà cũng không thể hỏi trực tiếp con rể về chuyện này, nhưng không ngờ Vân Mạc lại suy nghĩ thoáng như vậy. Bà cuối cùng cũng an tâm phần nào.
Trong bữa ăn, ngoài Lâm Thước và Lâm Diệc Hằng, những người khác đều không có mặt.
Triệu lão phu nhân hậm hực: “Bọn trẻ lớn rồi, suốt ngày chạy ra ngoài, đến tối mịt mới chịu về.”
Lâm Thước giải thích: “Nương, sáng nay A Trương đã nói với ta. Tranh thủ trời quang, chúng nó lên núi chặt củi. Năm nay trời rét, củi lửa dùng nhiều. Nhà mình đâu thể suốt ngày mua củi để dùng được.”
Sợ bà lo lắng, Trương Ngọc Hoa cũng an ủi: “Đừng lo, A Trương tự biết tính toán. Chúng còn mang theo đồ ăn, không đói được đâu.”
Triệu lão phu nhân nghe vậy mới thôi cằn nhằn.
Ăn cơm xong, từ nhà họ Lâm trở về, Lâm Diệc Nam thấy Vân Thập Cửu mệt rã rời, định bảo Thiên Vũ đưa nàng ấy về nghỉ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play