Lý Thục Lan cũng cầm một miếng bánh gạo trên bàn đưa cho Vân Thập Cửu: “Mau ăn đi, chắc chắn nương ngươi lại ngủ nướng rồi, không cho con ăn no rồi.”
Nghe vậy, Lâm Diệc Nam chỉ biết toát mồ hôi. Trước mặt Vân Thập Cửu, nương nàng lúc nào cũng đổi trắng thay đen. Thực tế, từ năm lên hai, nàng ấy đã bướng bỉnh không cho ai đút cơm, toàn tự ăn một mình.
Vân Thập Cửu nheo mắt, thích thú nhét hết bánh gạo rồi đến bánh sơn tra vào miệng, ăn ngấu nghiến.
“Cửu Nhi, đừng ăn nhiều quá, cẩn thận bị sâu răng!” Lâm Diệc Nam vừa nói vừa định lấy đồ ăn khỏi tay nhi nữ.
Nhưng nàng ấy không chịu, vặn người trốn sau lưng Triệu lão phu nhân.
“Tôn nhi ngoan của ta còn nhỏ mà, trẻ con thích ăn thì cứ để nó ăn. Người làm nương như ngươi đúng là không biết thương con gì cả!” Triệu lão phu nhân nghiêm giọng, đầy vẻ bênh vực.
Lý Thục Lan cũng hùa theo: “Tết nhất chỉ có một lần thôi mà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play