Trong lúc giặc cướp hoành hành tại phủ Nam Châu, đám dân lưu tán bị tập hợp và dồn về quận Thương Ngô.
Đặng quản gia đã lén nói với Liễu Cát, người đến quận Thương Ngô giao hàng: “Gần đây, ngoài thành Thương Ngô, mỗi ngày đều có nhiều dân lưu tán chết vì sốt, nôn mửa, ho và tiêu chảy. Lão gia nhà bọn ta đã mời đại phu đến kiểm tra, đại phu nghi ngờ đó là dịch bệnh. Bọn ta còn được khuyên trong thời gian này không nên đến đó giao hàng.”
Nghe xong, Lâm Diệc Nam hỏi: “Đặng gia đã làm gì để phòng dịch chưa?”
Liễu Cát đáp: “Chưa làm gì cả. Trước đây, bọn họ có lập lều phát cháo ngoài thành, nhưng mấy ngày trước đã lén tháo dỡ. Bọn họ cũng không nói với các gia tộc khác, nhưng một số gia tộc tinh ý cũng đã tháo lều và ngừng phát cháo theo.”
Lâm Diệc Nam gật đầu: “Ta đã rõ, ngươi cứ nghỉ ngơi ăn Tết đi, những chuyện khác tạm thời không cần bận tâm.”
Quận Thương Ngô cách huyện Long Đàm rất xa, giữa hai nơi còn nhiều thành trì chắn ngang. Nếu có dân lưu tán bị nhiễm dịch, bọn họ cũng không thể đến huyện Long Đàm trong thời gian ngắn.
Biết tin Liễu Cát trở về, Tô Vận Chi cùng vài người của Tô gia đến tìm Lâm Diệc Nam.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT