Dư Thu Đào ngẩng đầu lên, đôi mắt ngấn nước, cổ họng nghẹn ngào: “Đại tiểu thư, ta…”
Dư Tuân Mỹ tựa đầu lên tay, đôi mắt nheo lại, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh đầy mỉa mai.
“Hừ, đúng là vết sẹo lành rồi lại quên đau.”
“Quản gia, gọi vài người đi giúp nàng ta, để nàng ta đi sớm về sớm.”
Quản gia cúi đầu, cung kính đáp: “Vâng, lão nô tuân mệnh.”
Dư Thu Đào mặc kệ đầu gối đang đau nhức, quỳ xuống nền đất lạnh giá, dập đầu thật mạnh trước Dư Tuân Mỹ. Nàng ta biết bản thân đã khiến đại tiểu thư thất vọng.
“Đa tạ đại tiểu thư!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play