“Vậy có thể dùng rau dại đổi lấy một ít không? Ngày nào cũng rau dại cháo loãng, ta muốn bồi bổ cho Xương Thịnh một chút.”
“Được, nhưng ngươi phải kín tiếng đấy, dù sao nhà ta cũng mười mấy miệng ăn.”
Hai người bàn bạc xong, Triệu lão thái thái nhỏ giọng hỏi thăm tình hình sau khi bọn họ đi lạc.
Lê thẩm vỗ mạnh vào đùi, vẻ mặt hối hận: "Đừng nhắc nữa, sớm biết vậy ta đã đi theo nhà thẩm rồi.”
Nghe nói người Hồ đánh tới, ai nấy đều sợ vỡ mật, đi theo những lưu dân khác chạy thẳng vào sâu trong núi, mang theo nhiều đồ đạc đều bị mất, có cái thì bị lưu dân chạy trốn cướp mất.
Phần lớn người thôn Lâm gia đều bị cướp mất không ít lương thực vật tư, mấy nhà còn thất lạc người thân, đến nay vẫn chưa rõ sống chết.
Vất vả lắm mới tránh được bọn lưu dân cướp bóc, thì hai hôm trước nửa đêm lại gặp phải bầy sói tấn công, trong thôn có hai người bị bầy sói cắn chết tha đi.
Ngay lúc mọi người tưởng bầy sói đã bỏ đi, tối qua canh ba, bầy sói lại đến. May mà trai tráng trong thôn đoàn kết lại, đánh đuổi được bầy sói.
Bất quá cũng có vài người bị thương, ngay cả Lâm Triều Huy cũng bị sói cào bị thương.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT