Cẩm Nhi nhìn nàng ta một hồi thật sâu rồi lẻn qua cái lỗ chó ở sân sau trong bóng đêm che giấu.
Đáng tiếc, Dư Tuần Lệ đã đánh giá thấp sự tàn nhẫn của Tào gia.
Hai ngày sau khi Cẩm Nhi bỏ đi, vào một buổi hoàng hôn, Dư Tuần Lệ đang đói đến choáng váng trong phòng chứa củi thì bị người ta lôi ra ngoài.
"Mau mở cửa! Mau mở cửa, ta muốn gặp lão phu nhân!" Một a hoàn dáng vẻ bần cùng, quần áo tả tơi, đầu tóc rối bù, đang ra sức đập vào cổng lớn của dinh thự Dư gia.
Một gã tiểu đồng bên trong mở hé cửa, thò đầu ra với vẻ thiếu kiên nhẫn nói: “Lão phu nhân đâu phải người ngươi muốn gặp là gặp? Không có việc gì thì tránh ra một bên đi.”
Hắn ta nói xong lập tức vứt ra hai chiếc bánh bao trắng. A hoàn chưa kịp phản ứng, đám ăn mày bên ngoài đã lao vào tranh nhau cướp lấy.
A hoàn bất lực, đành tiến lên gõ cửa lần nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play