Trước những lời chỉ trích của người dân hai thôn làng khác, dân làng thôn Tân Nguyên chỉ cười nhạo mà không hề nao núng, bởi lẽ làng họ chưa bao giờ cướp đoạt của ai. Ai muốn có gì thì phải đem vật tương đương ra trao đổi. Nhờ có nguồn nước, sản lượng thu hoạch của hai làng kia không chỉ dừng ở con số một trăm cân gạo.
Dân làng thôn Tân Nguyên thấy thế là hoàn toàn hợp lý! Đặc biệt hơn, trong làng họ có một người được phong chức Tốt Trưởng trong quân đội, đứng đầu trăm người, đó là một vinh dự vô cùng to lớn. Chỉ trong vòng hai năm ngắn ngủi, bọn họ đã khiến thôn Tân Nguyên trở nên vững mạnh.
Nay khi hạn hán, đất đai thôn Tân Nguyên lại được trời ban cho địa thế thuận lợi. Trưởng làng cho rằng đây là ân huệ của thiên mệnh, là nguồn sức mạnh để đối đầu với hai thôn Ô Gia Loan và Hà Sơn Tụy.
Người dân của hai làng kia làm sao biết được điều này! Việc thôn Tân Nguyên không cứu giúp mà còn lợi dụng cơn khốn khó đã khiến dân làng thôn Ô Gia Loan và Hà Sơn Tụy vô cùng tức giận, tình hình căng thẳng như gươm tuốt khỏi vỏ, đao kiếm sẵn chờ chém.
Nghe dân làng cấp báo, Vân Du ở huyện Xích An biết rằng tình thế đang hết sức nguy cấp, hắn ta lập tức dẫn theo Hồ Thiệu và năm bộ khúc xuống núi. Bọn họ thúc ngựa phi nhanh, chỉ trong hai ngày đã tới thôn Tân Nguyên.
Từ xa, Vân Du thấy hai bên đang chuẩn bị động thủ, lập tức cao giọng hô lớn: "Dừng tay! Tất cả dừng tay cho ta!”
Mọi người lập tức dừng lại, đồng loạt quay về phía Vân Du. Trên đường đến đây, Vân Du đã nắm rõ sự tình, bèn bảo dân làng thôn Ô Gia Loan và Hà Sơn Tụy: "Các ngươi cứ về trước đi, ta sẽ nói chuyện riêng với trưởng thôn thôn Tân Nguyên.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT