“Như vậy, hạ quan thay mặt bách tính cảm ơn Phùng đại nhân.”
“Lương thuế năm ngoái do hai nhà Dư gia, Phạm gia tiếp quản Nam địa, ta sẽ thúc giục họ nộp lên triều đình.”
Hai nhà Dư gia, Phạm gia tiếp quản Nam địa một năm, cũng không thông báo với ông ta một tiếng, rõ ràng là không coi Phùng Vĩnh Ngôn ra gì.
Phùng Vĩnh Ngôn cười lạnh, ông ta đã nghe nói hai cháu trai của Vân Chấn Xuyên may mắn sống sót ở Bắc địa đã gây ra không ít chuyện ầm ĩ ở huyện Long Đàm.
"Ta nghe nói Nam địa và quận Thương Ngô năm nay đã tung ra hai loại muối ăn giá rẻ, Vân đại nhân có biết chuyện này không?" Phùng Vĩnh Ngôn liếc nhìn Vân Chấn Xuyên, tay cầm chén trà, dùng nắp chén nhẹ nhàng vớt bọt trà trong chén.
Vân Chấn Xuyên hơi cứng người, nắm chặt rồi lại buông lỏng bàn tay đang đặt trên đùi.
Chuyện này tối qua Vân Khang mới nói với ông ta, hôm nay Phùng Vĩnh Ngôn đã nhắc đến, chẳng lẽ Vân Khang bọn họ đã biết trước là Phùng Vĩnh Ngôn sẽ đến?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play