Diệp gia đã bày tỏ thiện chí như vậy là quá đủ, nàng không muốn để họ vướng vào chuyện này, dù sao mối quan hệ giữa các thế gia cũng phức tạp chằng chịt.
“Được, Lâm thành chủ thật thẳng thắn. Nếu có cần gì, xin cứ lên tiếng.”
Diệp Thương nói xong, chắp tay chào Lâm Diệc Nam rồi lui cùng đoàn người, đứng đợi ở một khoảng cách xa.
Vân Mạc cau mày, ánh mắt chằm chằm vào tên sát thủ đang túm lấy Vân Thập Cửu, hận không thể lao tới xé hắn ta thành trăm mảnh. Vân Thập Cửu của hắn, đứa con mà hắn luôn nâng niu bảo bọc trong lòng bàn tay, chưa đầy một tuổi đã phải chịu cảnh này.
Chợt, Vân Mạc thấy có một bóng đen thấp thoáng trên một cành cây không xa phía sau tên sát thủ.
Ánh mắt của hắn lộ vẻ nghiêm nghị nhìn xa xăm, trong mắt Dư Tuân Mỹ, điều đó thể hiện rằng hắn đang lo lắng cho người thân và nhi nữ.
“Thế nào? Đau lòng lắm chứ, đứa trẻ này chưa đến một tuổi nhỉ, tội nghiệp thật, lại đầu thai vào bụng một người lạnh lùng như vậy.” Dư Tuân Mỹ cười khẩy, cố ý thêm dầu vào lửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play