“Trưởng thôn khách sáo quá.” Giọng Lâm Diệc Nam vẫn thản nhiên.
Nhìn lướt qua Lâm Thước đang nằm trên giường, Chiêu Mang bày tỏ sự áy náy: “Đợt mưa to vừa rồi, thuộc hạ của thành chủ đã quên mình để giúp đỡ dân làng, không may bị cây đè. Tinh thần xả thân như vậy thật khiến ta ngưỡng mộ.”
“Trưởng thôn nói hay lắm. Chỉ có điều, lúc xảy ra chuyện này, trưởng thôn và dân làng đều đang làm gì?”
Chiêu Mang cúi đầu, tỏ vẻ hổ thẹn: “Lỗi là ở ta, đã không chăm sóc tốt cho Lâm đại ca.”
“Trưởng thôn có gặp khó khăn gì trong việc quản lý không?” Lâm Diệc Nam đi thẳng vào vấn đề.
Chiêu Mang ngập ngừng. Trước đây, mọi người sống trên các ngọn núi khác nhau, thường mười ngày nửa tháng mới gặp một lần. Bây giờ họ sống chung trong trại, nảy sinh không ít mâu thuẫn. Nhiều người có quá khứ phức tạp, trong thời gian ngắn rất khó hòa hợp. Một số người không muốn làm lụng vất vả mà chỉ muốn dựa vào săn bắn, sống cuộc sống tự do không ràng buộc.
“Có lẽ dân làng vẫn chưa quen với việc canh tác mùa xuân?” Chiêu Mang dè dặt nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play