“Nhìn kìa, trên lưng ngựa có phải là hổ không?”
“Trời ơi! Quan gia chắc đã vào núi rồi nhỉ?”
“Thế này thì tốt rồi! Chúng ta lên núi đốn củi sẽ không còn sợ nữa, thật là đại ân nhân của dân làng mà!”
Trưởng làng kéo theo chiếc chiêng, lườm dân làng: “Tránh ra, đừng làm ồn! Không khéo lại để quan gia chê cười.”
Đoàn người dừng chân bên giếng nước giữa làng.
Vân Thập Nhất xuống ngựa, nói với trưởng làng: “Chúng ta vừa hạ được ba con hổ trong ngôi miếu hoang trên núi. Vì có việc gấp, không thể mang hổ theo, nên đến hỏi xem dân làng có muốn mua thịt hổ không.”
Hắn ta vốn không giỏi ăn nói, câu từ tuy lịch sự nhưng nghe vẫn cứng nhắc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play