Trong mắt hắn ta ánh lên vẻ rạng rỡ, không có gì vui sướng và mãn nguyện hơn là thành quả sau những nỗ lực chăm chỉ. Cảm giác thành tựu được mọi người công nhận khiến lòng hắn ta dâng trào xúc động. Niềm vui này giúp hắn ta bỏ lại quá khứ và đặt ra những mục tiêu mới cho cuộc sống tương lai.
Trước đây, khi hắn ta làm những việc này, thường bị ông nội và cha trách mắng là không lo làm đúng chính đạo, bỏ bê việc học hành mà đi làm mấy việc vặt vãnh của thợ thuyền, làm mất mặt gia tộc. Nhưng giờ đây, khi đã tìm được vị trí của mình, Tô Vận Chi cảm thấy bản thân tràn đầy sức mạnh.
Hắn ra đã quyết định ở lại huyện Long Đàm!
Số bã mía thu hoạch từ năm ngoái không nhiều, nên số lượng giấy làm ra cũng hạn chế. Hắn ta nhìn về phía Lâm Diệc Nam đang yên lặng lắng nghe, bèn nói: “A Nam, ngoài bã mía, trong cổ thư ta còn thấy ghi chép về nhiều nguyên liệu khác có thể dùng để làm giấy. Sau này ta sẽ thử nghiệm thêm.”
Lâm Diệc Nam khẽ nhếch môi, giọng nói trầm lạnh: “Vậy là huynh định ở lại huyện Long Đàm rồi sao?”
“Đúng vậy, ta sẽ viết thư về cho cha ở nhà.”
“Đúng lúc ngày mai có chuyến thuyền gửi hàng đến quận Thương Ngô. Huynh viết sớm rồi đưa đến huyện nha, sẽ có người mang thư lên thuyền.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT