Nhìn vào ánh mắt ông ta, Vân Tứ nhận ra rằng, mặc dù có nhiều khuyết điểm, nhưng Nhị lão gia vẫn là người biết phân biệt chuyện lớn. Hiểu được tấm lòng của ông ta, Vân Tứ cũng không giấu diếm nữa.
“Năm ngoái, khi tiếp nhận người tị nạn, Nhị gia và Tam gia đã tuyển mộ được khoảng bốn đến năm nghìn binh sĩ. Sau nửa năm huấn luyện, với năng lực của hai người ấy, ta nghĩ đã đủ sức đối đầu với Dư gia rồi.”
Thấy Vân Tứ vẫn cương quyết không nhận ngọc bội, Vân Chấn Xuyên cũng không ép thêm. Ông ta thầm tính sẽ viết thư bảo Vân Du đưa thê tử con cái về để tránh tai họa không đáng có.
Dư gia.
Sau khi bàn bạc với Dư Sĩ Đạt xong, Dư Tuân Mỹ chuẩn bị đi thăm phụ thân đang nằm bệnh.
Đi qua một hành lang nhỏ, khi nàng ta sắp bước vào cửa viện thì đột nhiên có một bóng người từ căn phòng bên cạnh lao ra, khiến nàng ta giật mình.
Nàng ta vỗ ngực định nổi giận, nhưng khi nhìn rõ người trước mặt là Tín Minh – Người Đông Doanh đang được tạm trú tại Dư gia, thì chỉ khẽ nhíu mày, nở một nụ cười khinh bỉ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play