Nói xong, khuôn mặt tộc trưởng Phan có phần khó coi, nhưng ông ta vẫn không từ bỏ, nói tiếp: “Thành chủ, muối ở mỏ muối bán ra nhiều như vậy, thu nhập cũng không ít, xây từ đường thì tốn bao nhiêu bạc chứ.”
Trong ánh mắt của tộc trưởng Lâm tràn đầy sự kinh ngạc, ông ấy cảm thấy người bạn này của mình có phần tham lam quá rồi.
Ánh mắt Lâm Diệc Nam lóe lên tia sắc lạnh, nghiêm nghị và thấu suốt, như thể có thể nhìn thấu lòng người.
“Huyện nha hiện tại phải nuôi rất nhiều người, quân doanh có binh sĩ và ngựa, mỗi ngày thành trì phải chi tiêu để lo ăn uống cho hàng ngàn người. Lúa mùa năm ngoái thu hoạch hai vụ cũng chẳng đủ cho mọi người ăn. Tộc trưởng Phan chắc hẳn biết rõ giá lương thực hiện nay luôn cao, chỉ riêng việc mua lương thực cũng tốn không ít bạc rồi.”
“Còn chuyện xây từ đường, ta nghĩ tộc trưởng Phan nên quay về bàn bạc thêm với tộc nhân của mình thì hơn.”
Đến cuối câu, giọng nói của Lâm Diệc Nam đã lộ rõ sự không hài lòng.
Vừa dứt lời, Phan Thanh Phong vội vã chạy tới. Gương mặt hắn ta tái xanh, kéo tộc trưởng Phan đi ra ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play