"Đại thiếu gia, là ngài sao?" Nàng ta run rẩy hỏi, bước chân chậm rãi tiến lại gần chiếc giường thấp.
Người co quắp trên giường thấp ngẩng đầu lên, lộ ra khuôn mặt gầy gò, hốc hác. Gương mặt tiều tụy, má hõm sâu, đôi mắt lồi ra như ma quỷ, toàn thân run lẩy bẩy, trên người mặc chiếc áo bông dày, nhưng vẫn không ngừng run rẩy.
Lâm Thu Đào nhìn thấy mà giật mình kinh sợ. Đại thiếu gia phong thái ngày xưa giờ như biến thành một người hoàn toàn khác. Thấy hắn ta như chịu đựng nỗi đau đớn khôn cùng, nàng ta tiến lại gần, lo lắng hỏi: "Đại thiếu gia, ngài sao vậy?”
Dư Sĩ Thành toàn thân run rẩy, mồ hôi toát ra như tắm. Hắn ta cảm giác trong cơ thể mình có hàng ngàn con kiến đang gặm nhấm từng thớ thịt, từng mẩu xương. Cơn đau khiến hắn ta rơi nước mắt, xương cốt vừa tê, vừa đau, lại vừa ngứa ngáy. Hắn ta giơ tay cào cấu da thịt mình, cào đến mức cổ hắn ta bị cào toạc, máu tươi chảy ròng ròng.
Lâm Thu Đào hoảng sợ lùi lại vài bước, vô tình đụng phải chiếc bàn. Nàng ta đưa tay đỡ bàn, cố giữ thăng bằng, nhưng không may chạm vào chén trà khiến nó rơi xuống đất, vỡ vụn thành nhiều mảnh.
Âm thanh ấy khiến Dư Sĩ Thành đang trong cơn điên dại bất ngờ tỉnh lại. Hắn ta ngẩng đầu nhìn Lâm Thu Đào, rồi lao khỏi giường, bò lăn lộn trên sàn.
“Cho ta thuốc! Mau cho ta thuốc!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT