Nói xong hài tử lập tức xoay người đi chơi với bạn, không để ý đến Thôi Căn Sinh nữa.
Mãi đến quá giờ ngọ, Ngọc Nương thu dọn xong mới từ thực đường đi ra.
Thôi Căn Sinh thấy vậy vội vàng đứng dậy, há miệng, rốt cuộc cũng lấy hết can đảm gọi một tiếng: “Ngọc Nương.”
Nghe được giọng nói quen thuộc này, bước chân Ngọc Nương khựng lại, sau đó sải bước tiếp tục đi về phía trước.
Thôi Căn Sinh bước chân đuổi theo, mấy lần đưa tay ra hắn ta đều không dám kéo Ngọc Nương, nghĩ đến cái gì đó, hắn ta vội vàng móc từ trong tay áo ra một túi vải nhỏ, đưa cho Ngọc Nương.
“Ngọc Nương, đây là bạc ta dành dụm được bấy lâu nay, ngươi cầm lấy mua đồ ăn đi.”
Đối với nam tử từng ruồng vợ bỏ con này, trong lòng Ngọc Nương chỉ có hận: “Không cần đâu, ta và Cẩu Đản ngày nào cũng ăn ở thiện đường, không thiếu cái ăn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT