Nàng ta dung mạo cũng coi như xinh đẹp, hôm nay mặc bộ váy màu cam phấn, sau khi vào Dư gia được chăm sóc kỹ lưỡng, làn da cũng trắng lên không ít. Nay lại mang thai, cả người đầy đặn càng thêm phần quyến rũ, ánh mắt long lanh như khay điểm tâm mê người.
Dư Sĩ Thành nhìn thấy vậy, yết hầu siết chặt, vội vàng ôm lấy eo nàng ta, tay theo bản năng trượt xuống mông căng tròn bóp mạnh một cái.
Dư Thu Phong ưm một tiếng ngã vào lòng hắn ta, ngón tay không an phận mà vuốt ve trên ngực hắn ta.
“Đại gia, thiếp đã làm món ngài thích, ngài nể mặt sang chỗ thiếp dùng bữa được không?”
Dư Sĩ Thành ăn cơm được một nửa, thân thể bỗng cảm thấy nhiệt khó nhịn.
Vừa lúc đó, Dư Thu Phong thay một bộ sa y mỏng manh từ trong phòng bước ra, khiến Dư Sĩ Thành nhìn đến huyết mạch phun trào, hưng phấn vô cùng, đầu óc trống rỗng, chẳng còn nhớ Dư Thu Phong đang mang thai, mất hết lý trí mà đè nàng ta xuống trường kỷ.
Phạm Nguyệt Giai đợi mãi không thấy Dư Sĩ Thành quay lại, nghe nha hoàn bẩm báo, tức giận hất tung cả bàn, bát đĩa thức ăn rơi vỡ loảng xoảng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT