Phạm Học Lập vuốt ve chiếc nhẫn ngọc trên ngón tay cái, mặt không chút thay đổi nói: "Cứ theo lệ cũ mà làm, thả con mồi ra, đợi hắn giao đủ bạc, vừa rời khỏi phủ Nam Châu thì giết người diệt khẩu. Thương nhân ngoại địa đừng hòng mang đi một hạt lương nào khỏi phủ Nam Châu.”
Ông ta bưng chén trà lên nhấp một ngụm, nước trà vào miệng đã nguội lạnh mất đi hương vị, đặt chén trà xuống, ông ta nói: "Nhớ thông báo cho các thế gia khác một tiếng, kẻ nào dám lén lút bán lương thực, chính là không nể mặt Phạm gia ta.”
Vân Mạc trở về hậu viện, hai huynh đệ Vân Tuấn Bằng và ba huynh đệ La gia vây quanh Lâm Diệc Nam, mấy người vừa nói vừa cười ngồi ở hành lang phơi nắng.
“Nói gì mà vui vẻ vậy?”
Vân Tuấn Bằng ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên: "Tam thúc, Tam thẩm đang kể cho chúng ta nghe chuyện heo Peppa.”
Lâm Diệc Nam ngẩng mắt nhìn hắn, ánh mắt trong veo lạnh lẽo: "Không phải đến Phạm phủ sao? Sao lại về rồi?”
Nàng hỏi như vậy, giống như phu thê bình thường quan tâm trượng phu trở về, cơn tức giận tích tụ ở Phạm phủ của hắn trong nháy mắt tiêu tan, hắn ôn nhu nói: "Ừm, không có gì đáng nói.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT