Lâm Diệc Hành nhỏ giọng hỏi: “Phu Tử, chẳng phải người đi du lịch phương Nam sao? Sao lại ở đây?”
Tư Thần phu tử thở dài một tiếng: “Ta vốn định năm ngoái sẽ về thư viện ăn Tết, lúc sắp đến Kiếm Thành thì người Hồ đánh tới, bỏ chạy vội vàng, không chỉ mất hành lý, còn lạc mất cả người hầu, ta đành đi theo dòng người tị nạn tiếp tục tiến về phía Nam.”
Mấy người đang nói chuyện, Xuân nương đã bưng tới một bát cháo đã nấu xong, Tư Thần phu tử nhận lấy cũng không để ý nóng, há miệng ăn ngấu nghiến, ăn hết hai bát lại đưa bát cho Xuân nương: “Thêm một bát nữa.”
Xuân nương khó xử nhìn Lâm Diệc Hành, Lâm Diệc Hành nhỏ giọng khuyên ông ấy: “Phu tử, người đói lâu rồi, đại phu nói một lúc không nên ăn quá no, cơ thể sẽ không chịu nổi, cần ăn ít bữa nhiều, từ từ điều dưỡng.”
Tư Thần phu tử là người biết nghe lời khuyên, ông ấy gật đầu, không còn đòi ăn nữa.
Thời gian không còn sớm, Lâm Vĩnh Chí và Lâm Thiết Trụ hai người trở về doanh địa của mình.
Cho đến khi hai người rời đi, Lâm Diệc Hành bịch một tiếng quỳ xuống trước mặt Tư Thần phu tử, giọng nói nghẹn ngào: “Phu tử, người có thể đi xem muội muội của ta một chút được không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play