Nói xong Ngô Hưng Vượng lại chắp tay cúi đầu với Vân Mạc, thành khẩn nói: “Ta khẩn cầu được đi theo đoàn người của Vân Tam công tử cùng nhau Nam hạ.”
Đối với lời thỉnh cầu này của ông ta, trong lòng Vân Mạc tự có tính toán, hắn nói một cách nước đôi: “Đường lớn rộng rãi, mỗi người đi một ngả, con đường Nam hạ ai cũng có thể đi, ông chủ Ngô không cần phải như vậy.”
“Ta chỉ tin tưởng Vân Tam công tử!”
Ngô Hưng Vượng vẫn không bỏ cuộc, tình trạng của lưu dân trên đường như thế nào, ông ta cũng không phải chưa từng trải qua.
Mới hai ngày trước vừa nhận được mấy nghìn cân lương thực từ người ta, Vân Mạc không thể thấy chết không cứu, nhưng hắn nhớ đến mấy ngày nay trong đoàn người có người bị bệnh.
Hắn chậm rãi nói: “Muốn đi theo cũng được, bên này chúng ta có nhiều người già yếu phụ nữ và trẻ em, hiện tại không biết trong đoàn người của ông chủ Ngô có ai nhiễm dịch bệnh hay không. Vậy nên các người cần phải giữ khoảng cách ba ngày với bọn ta, ba ngày này không được phép tiếp cận bất kỳ ai bên này.”
Chỉ cần đồng ý cho ông ta đi theo là tốt rồi, Ngô Hưng Vượng vội vàng gật đầu: “Không thành vấn đề, bọn ta có thể làm được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play