Vân Dã nghe giọng ông ta, lập tức biết ông ta là người Tam đệ mang về từ trong thành.
“Không biết các hạ xưng hô thế nào?”
Lữ đại phu nói: "Ta họ Lữ, tên Thừa Chí, nhà ta đời đời làm nghề thuốc trong thành, sau khi quốc vương bỏ thành chạy trốn, bọn thổ phỉ trên núi nhận được tin lập tức xuống núi chiếm cứ thành Lạc Xử. Bách tính có năng lực đều bỏ đi hết, không có năng lực thì chịu chết, sống sót thì trợ Trụ vi ngược, người không ra người, ma không ra ma.”
“Lữ đại phu, vậy lương thực của người dân trong thành được giải quyết như thế nào?” Lâm Diệc Nam hỏi ra điều nàng còn thắc mắc trong lòng.
“Lương thực trong thành đều là do Thành chủ phái người đi cướp hoặc mua từ nơi khác về, mỗi tháng người dân trong thành có thể nhận được ba mươi cân, còn về phần khác, hai người cũng đã thấy rồi đấy. Bọn họ ăn thịt người!”
Vân Mạc hỏi về tình trạng của những người phát cuồng kia, Lữ đại phu lập tức lắc đầu: "Rất nhiều thuộc hạ của Thành chủ đều như vậy, chỉ có những người đó được đưa đến y quán, phần lớn những người bị nặng đều bị chém chết, bọn ta gọi đó là bệnh điên.”
Lâm Diệc Nam mệt mỏi xoa xoa mi tâm, thản nhiên nói: “Đó là một loại virus, người mắc bệnh này toàn thân nổi mẩn đỏ, sốt cao, đáy mắt đỏ ngầu, khi bị kích động sẽ gào thét, cuối cùng phát cuồng mà chết.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT