“Sói nghe lời như vậy sao, ngươi nói đuổi là đuổi được à?” Vân Dã liếc hắn một cái, bực bội nói.
Vân Mạc trầm mặc một lúc lâu mới nói: "Ta đi tìm Lâm cô nương xin vài quả pháo…”
“Thật sự có pháo thì tốt rồi.”
Lần trước Vân Dã nghe Vân Mạc kể về uy lực của pháo, cho rằng đây cũng là một cách hay.
Trời sáng, bên ngoài sơn trại yên tĩnh lạ thường, chỉ còn lại mùi máu tanh nồng nặc trong không khí.
Vân Thất từ tháp canh đi xuống, sắc mặt nghiêm trọng: "Chủ tử, doanh trại bên ngoài không còn ai sống sót.”
Vân Mạc vỗ vai hắn ta: “Đi thôi, mệt mỏi cả đêm rồi, chúng ta về nghỉ ngơi trước đã.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT