Vài gia đình lắm chuyện trong thôn thì được phân đến những căn nhà tồi tàn hơn.
Không có so sánh thì không có đau thương, có bà thím nào đó không biết sống chết, nhìn thấy nhà Lâm Thiết Trụ, chỉ có mẹ góa con côi cùng con dâu cả và năm đứa nhỏ sống trong một khu nhà rộng rãi, giữa sân là giếng nước.
Nhìn lại căn nhà của mình, thấp bé, cũ nát, bên trong còn có mùi lạ, thật sự dọn vào ở, chỉ sợ ban đêm có sập xuống đè chết người hay không.
“Như vậy có công bằng không, tại sao không chia theo đầu người mỗi hộ?”
Lúc đánh thổ phỉ, Vân nhị công tử rất khâm phục Lâm Thiết Trụ, rõ ràng sợ hãi nhưng vẫn bất chấp xông lên phía trước.
Hắn ta nheo đôi mắt hẹp dài, cười khẩy: “Lúc đánh chiếm trại thổ phỉ, Lâm Thiết Trụ là người xông lên đầu tiên, ông ấy đã giết ba tên thổ phỉ, chân bị chém một nhát.”
Hắn ta đổi giọng, tiếp tục nói: “Ta hỏi ngươi, lúc đó trượng phu nhà ngươi đang ở đâu?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT