Phụ tử hai người nói nhiều như vậy, Tô Vận Như nhìn không được, giúp đỡ khuyên nhủ: "Nương, đi theo Lâm gia một đường đến đây, chúng ta có từng chịu thiệt thòi gì chưa?”
“Không có.” Chu Cẩm Tuệ trả lời dứt khoát, không những không có, biết được phu quân là phu tử của mấy đứa nhỏ trong thôn, đối với bà ta rất là kính trọng.
Nghĩ đến đây, Chu Cẩm Tuệ cảm thấy, đã phu quân và các con đều cho là chuyện nên làm, bà ta cũng không phản đối nữa.
Ăn cơm xong nghỉ ngơi thêm một khắc, trưởng thôn liền giục mọi người thu dọn đồ đạc tiếp tục lên đường.
Mỗi nhà thôn Lâm gia đều đổi được không ít lương thực, trên lưng gia súc đều treo đầy những bọc lớn nhỏ.
Đi theo phía sau, Hoàng Quý Xương cả nhà nhìn đến đỏ mắt, nghĩ đến trước kia ông ta là một thành binh tào, không biết có bao nhiêu người muốn đến nịnh bợ.
Nay đã khác xưa.
Hoàng Quý Xương hồi tưởng lại quá khứ, lại bất đắc dĩ phải bước nhanh hơn để đuổi kịp đoàn người phía trước, sợ bị bỏ lại.
Bọn họ là đội ngũ cuối cùng ở lại đây, phía sau đã không còn ai đi theo.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play