Dương Hữu Sơ tan sở về đến nhà, Dương Ngữ Tâm đang mở chiếc xe trẻ em màu đỏ của cô bé, chở Vọng Vọng hóng gió trong vườn.
Trên mặt Dương Ngữ Tâm đeo một chiếc kính râm to, Vọng Vọng ngồi xổm ở ghế phụ, gió lạnh thổi qua mặt một người một mèo, khiến Dương Hữu Sơ cũng cảm thấy lạnh run.
Chiếc xe này là Kỳ Hiên tặng Dương Ngữ Tâm mấy ngày trước nhân dịp sinh nhật cô bé, Dương Ngữ Tâm vô cùng thích, mỗi ngày đều lái chiếc xe mui trần phong cách của mình đi hóng gió trong vườn, còn muốn chở Vọng Vọng cùng đi.
Gần đây trời lạnh, Vọng Vọng ngay cả lịch trình buổi tối ra ngoài đi dạo cũng đã hủy bỏ, vậy mà còn tình nguyện cùng bạn nhỏ Dương Ngữ Tâm hóng gió lạnh trong vườn, đúng là rất chiều chuộng.
"Tâm Tâm." Dương Hữu Sơ không nhìn nổi nữa, liền đi lên gọi Dương Ngữ Tâm một tiếng.
Nghe thấy giọng Dương Hữu Sơ, Dương Ngữ Tâm vui vẻ hô một tiếng "Mẹ", lái chiếc xe mui trần phong cách của mình đến trước mặt Dương Hữu Sơ: "Mẹ, đi xe không?"
Dương Hữu Sơ cười một tiếng, cúi người ôm Vọng Vọng ra khỏi xe: "Trời lạnh như vậy còn kéo Vọng Vọng ra ngoài chơi, bị cảm thì sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play