[Ký chủ, đáng sợ quá đi, người không sợ sao?]
Giọng nói có phần bỉ ổi của hệ thống vang lên, khiến Giang Tri Miễu tức đến nghiến răng.
“Chân ta run cả lên rồi, sao mà không sợ được chứ?” Tuy đối phương tội ác tày trời, nhưng Giang Tri Miễu vốn là một thanh niên ba tốt sống dưới một xã hội có phép tắc. Nàng đến đánh nhau còn chưa thấy mấy lần, huống hồ là cảnh tượng máu me phân thây người khác tại trận thế này.
[Ồ, hôm đó thấy người bình tĩnh như vậy, ta còn tưởng người không sợ chứ.]
Đó đương nhiên là giả vờ rồi…
Giang Tri Miễu không thèm để ý đến cái hệ thống ngoài việc nói mát ra thì chẳng có tác dụng gì này nữa.
Mấy ngày nay phải đi đường, ngồi trên xe ngựa lắc lư hết ngày này qua ngày khác, từ lúc bắt đầu say đến nôn mửa, đến bây giờ tuy vẫn còn rất khó chịu, nhưng không ngờ lại sắp quen rồi.
Trước đây nàng vốn bị say xe, nhưng chưa bao giờ nghĩ mình cũng sẽ bị say xe ngựa.
Thấy sắc mặt nàng hai ngày nay đã khá hơn, Lâm Thanh Ngư cũng bắt đầu kéo nàng nói chuyện, phần lớn là quan tâm hỏi han xem nàng rời nhà có quen không. Sợ Giang Tri Miễu không thể thích nghi với cuộc sống hiện tại, đúng chuẩn một người tỷ tỷ tri kỷ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play