Lúc này, Khương Nhất cứ thế đi theo sau giáo quan kia ra ngoài.
Hoa Hoa trong phòng thấy vậy, vội vàng đi theo ra, vẻ mặt lo lắng hỏi: "Đại sư, cứ thế đi ra ngoài bị những người đó nhìn thấy thì làm sao?"
Khương Nhất nhướng mày với người trước mặt: "Có hắn ta ở đây, dù có người nhìn thấy, họ cũng sẽ nghĩ tôi là người mới đến, không sao đâu."
Hoa Hoa thấy cô nói có lý: "Vậy em cũng không tàng hình nữa." Nói rồi định lấy bùa tàng hình ra.
Nhưng không ngờ Khương Nhất lại ngăn lại: "Em không được."
Hoa Hoa có chút không hiểu: "Tại sao?"
Khương Nhất giải thích: "Quá nhiều khuôn mặt mới dễ gây nghi ngờ, hơn nữa vạn nhất bị phát hiện, tôi còn phải kéo em, phiền phức lắm."
Hoa Hoa nghe vậy, biết mình rất có thể sẽ trở thành gánh nặng của Khương Nhất, lập tức nhét lại bùa tàng hình vào túi, và vẻ mặt nghiêm túc nói: "Vâng, em biết rồi."
Đang nói chuyện, có người từ trên cầu thang đi xuống, vừa vặn đụng phải người đàn ông. Đối phương cũng mặc bộ rằn ri cũ kỹ tương tự, chân đi bốt, hẳn cũng là giáo quan mà cô gái kia nói đến.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT