"Lão Lục!"
"Anh Lục!"
"Tiểu Lục Tử!"
...
Mấy người đàn ông kia rõ ràng bị cảnh tượng này làm cho sợ hãi. Trong đó có hai người lao ra ngoài cửa. Nhưng may mắn là nước không sâu, gã đầu trọc cũng biết bơi, chỉ là bị hoảng sợ và sặc vài ngụm nước khi rơi xuống. Tuy nhiên, dù vậy, khi hắn ướt sũng bò lên bờ cũng trông vô cùng thảm hại.
Khương Nhất thì đỡ bà chủ quán ngồi vào ghế bên cạnh, rồi rút mấy tờ khăn giấy đưa cho bà ấy để bà ấy bịt chặt vết thương của mình.
Nhưng bà chủ quán tốt bụng lại chỉ sốt ruột đẩy cô về phía bếp: "Cô gái à, con mau chạy từ cửa sau đi, cửa sau không khóa, chạy càng xa càng tốt, mấy người này con không đắc tội nổi đâu."
Bị đẩy mạnh về phía bếp, Khương Nhất không khỏi nhướng mày: "Ồ? Trên đời này còn có người tôi không đắc tội nổi sao?"
Giọng điệu bà chủ quán gấp gáp: "Thật đó, chúng nó là du côn địa phương của con phố này, từ trước đến nay ăn uống không trả tiền, thu phí bảo kê, còn quấy rối khách du lịch, đặc biệt là các cô gái, những cô gái từ nơi khác đến sợ hãi, nhiều người bị ép phải uống rượu cùng chúng nó..."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play