Mọi người ngẩng đầu nhìn lên.
Họ thấy một người đàn ông mặc áo dài Trung Quốc, tay phe phẩy quạt, đang bước tới.
Lục Kỳ Niên thấy đối phương thì hơi ngạc nhiên: "Nam Châu?"
Tay Thẩm Nam Châu ôm một chiếc hộp gỗ tử đàn, thong thả bước tới: "Kỳ Niên, anh làm vậy là không phải rồi, đạo quán của Đại sư khai trương mà sao không gọi tôi? Tôi là người thích hóng hớt nhất mà."
Nói xong, ánh mắt lại nhìn sang Kỷ Bá Hạc bên cạnh, tỏ thái độ bậc hậu bối, cung kính khách sáo nói: "Kỷ bá, lâu rồi không gặp."
Kỷ Bá Hạc thấy anh ta thì cười ha hả: "Lâu rồi không gặp, thằng nhóc này nghe nói lại chọc sư phụ con không vui rồi à?"
Thẩm Nam Châu cũng tỏ vẻ rất oan ức nói: "Ông ấy đến tuổi mãn kinh rồi, ngày nào cũng thấy con không vừa mắt, Cục trưởng Kỷ người phải giúp con nói đỡ vài lời tốt đẹp, để con sớm được về nhà."
Kỷ Bá Hạc cười lớn: "Thằng nhóc này, chỉ biết chọc giận sư phụ con thôi. Được rồi, lúc nào rảnh tôi sẽ nói vài câu với sư phụ con."
"Vậy thì đa tạ Kỷ bá."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play