Trong sân tối đen trồng một cây quế hoa, vì là mùa đông nên cành cây trơ trụi, toát lên vẻ quỷ dị trong bóng tối. Ở góc sân còn có người giấy và vải trắng.
Bà lão rõ ràng cũng lo lắng bị cô nhìn thấy, lập tức che khuất tầm mắt của cô, nhiệt tình dẫn vào trong đại sảnh.
Khương Nhất khẽ nhướng lông mày, giả vờ không nhìn thấy, cứ thế với vẻ mặt ngây thơ trong sáng đi theo bà lão vào phòng chính.
"Nào, uống một ly nước nóng đi, trời lạnh thế này, làm ấm người." Bà lão cười tươi chủ động bưng một tách trà tới.
Khương Nhất nói lời cảm ơn, nhận lấy ly và uống một ngụm.
Lúc này, cánh cửa phòng bên cạnh mở ra, thì thấy một ông lão từ trong đó bước ra. Vừa nhìn thấy Khương Nhất xuất hiện trong đại sảnh, vẻ mặt ông ta rõ ràng sững sờ. Ngay sau đó liền cau mày nói: "Đây là ai?"
Bà lão cười nói: "Một khách du lịch leo núi bị lạc, nói là đến tá túc một đêm."
Kết quả ông lão rất cục cằn nói: "Tá túc cái gì mà tá túc, phiền phức còn chưa đủ nhiều sao!"
Nụ cười của bà lão hơi cứng lại, rồi vội vàng tiến lên trách móc: "Ông già này sao mà keo kiệt thế, người ta cũng chỉ tá túc một đêm thôi, đâu phải ở lì đây cả đời, với lại cái chỗ hẻo lánh nghèo nàn của chúng ta, ông có cầu xin người ta ở lại người ta cũng chẳng thèm ở."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT