Khương Nhất giọng trầm: "Tôi đã nói rồi, không được làm hại người vô tội."
Ích Hân Hân vẫn không ngừng gọi: "Mẹ... Mẹ..."
Khương Nhất thấy cô bé căn bản chẳng hiểu gì, cũng lười nói thêm, trực tiếp niệm chú một lá phù vàng bao phủ lên người cô bé.
Ngay lập tức, Ích Hân Hân run lên bần bật, rồi cứ thế hôn mê.
Khương Nhất không nán lại nữa, giải thích đơn giản tình hình với mấy cảnh sát rồi trực tiếp dịch chuyển trở về.
Lúc này, viên cảnh sát đó theo lời nhắc nhở của Khương Nhất, liền nhanh chóng cho tất cả mọi người sơ tán, rồi đóng cửa phòng lại.
Khoảng gần mười phút sau, Lâm Mục thuộc Tổ chuyên án số một xuất hiện.
Anh ta giơ thẻ căn cước ra, nói: "Tôi là Lâm Mục, thành viên Tổ chuyên án số một."
Viên cảnh sát đang đứng gác cửa nhìn thấy, lập tức thẳng lưng, nói: "Chào anh Lâm, cô Khương đã dặn rồi, phòng này chúng tôi đã dọn trống, không được tùy tiện vào làm phiền."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play