Rõ ràng Đoạn Hưng Bang không ngờ đến cái gọi là bằng chứng này. Hắn ta theo bản năng giơ điện thoại lên, nhìn Khương Nhất trước ống kính, nói: "Đại sư, có bằng chứng nào không?"
Khương Nhất ngồi trước ống kính vuốt ve Đại Quất, giọng điệu bình tĩnh nhìn Đoạn Vân Hành, nói: "Nếu cậu không đụng phải vật bẩn, sao sắc mặt lại tiều tụy như vậy? Thông thường chỉ khi dính vật bẩn, âm khí mới nhập vào cơ thể, sắc mặt mới tiều tụy như vậy, đổ nhiều mồ hôi lạnh đến thế."
Đoạn Vân Hành bị vạch trần, sắc mặt lúc này trở nên căng thẳng: "Ai... ai nói với cô tôi bị bệnh!"
Khương Nhất khẽ cười: "Ồ? Vậy cậu về nhà làm gì?"
Được cô ấy nhắc nhở như vậy, Đoạn Hưng Bang cũng lập tức phản ứng lại: "Đúng vậy, giờ này con về nhà làm gì? Ba không xin phép cho con, con về bằng cách nào? Cô giáo tại sao lại cho con về?"
Đoạn Vân Hành khựng lại, nhất thời không biết nên trả lời thế nào: "Con... con..."
Nhìn vẻ mặt chột dạ không nói nên lời của con trai mình, Đoạn Hưng Bang làm sao không nhìn ra vấn đề trong đó! Lập tức hắn ta lửa giận bốc lên ngùn ngụt.
"Mày còn không mau nói thật! Có phải muốn tao gọi điện cho cô giáo của mày không?!"
"Tao nói cho mày biết, nếu cô giáo nói mày bị bệnh về nhà, thì chuyện này sẽ không kết thúc đơn giản đâu!"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play