Lương Ninh nhanh chóng dẫn Diệp Đồng Châu vào phòng mình. Diệp Đồng Châu nhìn quanh một vòng, mọi thứ ở đây đều là đồ gỗ, so với nhà Lương Ninh ở thành phố Hoa Đảo, nơi này tràn ngập hơi thở cổ điển.
“Có phải trông hơi cũ không?” Vì không phải phong cách trang trí hiện đại, nên thoạt nhìn đúng là có chút cũ kỹ, Lương Ninh hỏi câu này có chút ngại ngùng.
“Không có mà, rất có hương vị.” Ý của Diệp Đồng Châu là hương vị cuộc sống, hương gỗ thoang thoảng, lẫn với hương cỏ xanh và mùi hoa từ ngoài cửa sổ bay vào, thật sự rất thích hợp để sinh sống.
Lương Ninh vẫy vẫy tay: “Mấy đồ đạc này đều do ông ngoại mình tự làm, ông ấy về hưu rồi rảnh rỗi không có việc gì làm, nên thích làm mấy thứ này.”
“Giỏi quá.” Trong mắt Diệp Đồng Châu tràn đầy vẻ kính nể.
Lương Ninh cười toe toét, kéo ghế cho hắn: “Ngồi đi, chỗ hơi nhỏ, đừng để ý.”
Diệp Đồng Châu thấy cậu khách sáo với mình như vậy, có chút buồn cười: “Mới có một thời gian không gặp, sao cậu khách sáo với bạn trai thế?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT