Hề Ngọc Nhữ biết Hướng Thanh không hề có ý tốt, nhưng cuối cùng vẫn có chút bất ngờ.
Phóng viên giải trí vốn tụ tập bên ngoài không biết đã chen vào từ lúc nào, ống kính lớn nhỏ chĩa thẳng vào nơi đang phát sinh vấn đề, đèn flash lóe lên không ngừng, tiếng màn trập chồng chéo lên nhau.
“Tôi thật sự không biết nên làm gì cho phải.” Hướng Thanh nói.
Một tay y vén phần tóc dài che sau gáy, cho mọi người xem dấu răng rõ ràng trên tuyến thể; một tay ôm hờ bụng mình, ám chỉ không thể rõ ràng hơn.
“Tôi vốn… Tôi vốn không muốn làm như vậy, định tự mình đi xóa bỏ đánh dấu, nhưng…” Nhưng cái gì y không chịu nói, chỉ cụp mắt nhìn bụng mình với vẻ mặt bất lực, nhíu mày, đuôi mắt bắt đầu đỏ lên.
Lời không cần nói hết, vẫn có người hiểu được ý ở ngoài lời.
Lê Phụng lạnh mặt, cúi đầu nhìn omega đang ra vẻ đáng thương trước mặt mình, lại chẳng bố thí chút thương hại nào. Chờ Hướng Thanh nói xong, hắn mới hỏi: “Cậu muốn gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play