Thời Lận Xuyên không thích ăn kẹo, hơn nữa lại là loại hợp chất màu tổng hợp và đường hóa học rẻ tiền này, nhưng Tạ Cảnh Hòa lại đặc biệt yêu thích.
Khi hai người cùng đi siêu thị, y luôn phải túm hai gói bỏ vào xe đẩy hàng, mắt mong chờ để anh mua cho y.
Tuy nhiên, sau đó y lại liên tục lẩm bẩm, "Dường như không còn hương vị đó như hồi bé nữa..."
Nói xong, y còn phải nhét hai viên vào miệng anh, rồi hỏi ngược lại: "Lận Xuyên, anh thấy sao?"
Thật lòng mà nói, ngoài vị đường hóa học nhân tạo, Thời Lận Xuyên không biết cái "hương vị đó" mà y nói còn có thể là hương vị gì, có lẽ vì hồi nhỏ anh chưa từng tiếp xúc với loại đồ ăn vặt rẻ tiền này, nên không thể thông qua bộ lọc của não để làm đẹp, thăng hoa nó.
Lúc đó, dường như anh chỉ dịu dàng vuốt ve khuôn mặt Tạ Cảnh Hòa, tùy tiện đáp: "Không thích ăn thì đừng ăn nữa, cẩn thận sâu răng."
Và lúc này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play