Hoàng hôn thoáng qua, vòm trời như đáy nồi bị hun đen, úp xuống, bao trùm cả thế giới trong bóng tối.
Bãi đá ngầm ven biển không có ánh sáng, Tạ Cảnh Hòa đứng đó, đường nét không rõ ràng, may mà chiếc áo khoác bông trắng trên người y đặc biệt nổi bật, thoạt nhìn qua, như được phủ một lớp ánh trăng mờ nhạt.
Xung quanh tối tăm vắng lặng, y lạc lõng với thế giới.
Phao nổi trên mặt biển ở xa lấp lánh ánh đỏ yếu ớt, báo hiệu một mối nguy hiểm nào đó.
Thời Lận Xuyên sải bước lớn, vượt qua những tảng đá ngầm gập ghềnh, đi thẳng về phía bóng người mờ ảo đó, trong lòng không hiểu sao có một ngọn lửa đang cháy, phát ra tiếng tách tách.
Người ta vừa mới đứng vững, anh lập tức mở miệng mắng mỏ, giọng điệu tức giận.
"Tạ Cảnh Hòa, cậu có tai không vậy? Không phải nhân viên công tác đã nói cho cậu quy tắc trò chơi rồi ư? Tôi không đến, là tôi không muốn đến! Cậu còn đứng ngây ra đó nửa ngày làm gì?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT