Xung quanh bỗng chốc lặng ngắt như tờ.
An Hỉ giật giật mí mắt, chốc sau cao giọng hô: “Hành cung Nhiệt Hà ~ nghênh ~ giá ~”
“Nô tài thỉnh an Thánh thượng! Thánh thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!” Chúng nhân sực tỉnh, đồng loạt quỳ xuống thực hiện đại lễ khấu đầu ba lần, lạy chín lần.
Trong lòng Ngụy Thất vẫn còn ôm mấy quả đào, y vừa cúi người bái lạy vừa lo giữ chặt đào trước ngực, chỉ sợ lại có quả nào rơi ra chọc cười mọi người. Mặc dù y cũng biết bản thân đã mất hết thể diện rồi.
Có mấy ngày không gặp thôi mà đến thỉnh an cũng lóng ngóng vụng về. Hoàng đế trông thấy dáng vẻ luống cuống của y, trong lòng than thở: Hiếu động quá rồi. Trẫm không có mặt, cái tên này vừa mới khỏi bệnh đã không thể chờ nổi nữa mà tung tăng khắp nơi.
Nhưng muốn tung hoành cũng phải có người dọn đường cho y tung hoành thì mới được. Ngày nào trong hành cung cũng có kẻ hầu người hạ bẩm báo hành tung của Ngụy Thất tại bãi săn, Hoàng đế nghe xong không lên tiếng cũng chẳng trách phạt, tựa như ngầm đồng ý.
Đã vậy, còn ai dám ngăn cản y nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT