Trên đường về doanh trại, tâm trạng Hoàng đế rất tốt. Hắn chắp tay sau lưng, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đêm rộng lớn, chỉ cảm thấy trăng cũng tròn, gió xuân cũng dịu, nô tài phía sau thì lại càng duyên dáng tuấn tú.
Còn Ngụy Thất duyên dáng tuấn tú thì chẳng được thoải mái như vậy, bảo là y xấu hổ tức giận thì thực ra cũng không phải.
Thật ra lúc nãy y rất vui vì được chạm vào cung tên ngự dụng, lại còn luyện tập thêm mấy đường. Nếu không có sự việc sau đó, đêm nay thật sự có thể xem là thỏa nguyện.
Hoàng đế trở về trướng trại của mình, an tọa trên tháp, ung dung nhìn người trước mặt, hạt đào ngọc xoay tròn không ngừng trong tay, cứ thế mà ngắm nhìn Ngụy Thất.
Còn Ngụy Thất thì đứng yên bên cửa trướng, không dám động đậy. Y thực sự lo lắng, vừa nãy Thánh thượng bắn tên hăng say như thế, nhỡ đâu lát nữa nổi hứng, nửa đêm lại lôi y ra hành hạ thì biết làm sao?
Mười mấy ngày rồi không làm mấy chuyện đó, ngồi xe ngựa xóc nảy hết phen này đến phen khác, giờ lại ngủ ngoài thảo nguyên, nếu còn muốn tùy tiện làm bậy,  e rằng y sẽ không chịu nổi mất.
An Hỉ đang định hầu Hoàng đế thay y phục nghỉ ngơi, nào ngờ hắn giơ tay ngăn lại, bảo: “Không cần ngươi, cái thân già này lui về nghỉ đi, trẫm có người hầu rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play